Chủ Nhật, 11 tháng 12, 2011

Không Đề (Phần II)

Trương Bích Đào
Thế là bố chồng tôi đã ra đi . Việc ra đi của ông cũng hết sức nhẹ nhàng và thanh thản . Trưa chủ nhật đang ngồi trong nhà chồng tôi nghe tiếng ông đập cửa , vừa mới mở cửa ra thì thấy ông tôi khuỵu xuống chồng tôi vội bế ông vào nhà còn tôi chạy đi gọi bác ytá bên cạnh . Bác sang xem mạch thì ông tôi đã yếu lắm rồi . Tuy vậy chúng tôi vẫn mời bác sĩ .Khám qua một lượt bác sĩ nói ông tôi đã đi rồi ..May sao hôm đó là chủ nhật nên mọi người đều ở nhà . Còn nếu là thứ hai theo lịch tôi sẽ đi may cùng các bạn , ông xã họp hội tổ tôm , còn bà chị dâu là ngày 30 nên lên chùa thắp hương . Ông không ốm đau gì cả , nếu ông đi chậm lại giờ đó ngày hôm sau thì bọn tôi có lẽ ân hận suốt đời . Ngày đưa ông đông lắm bà con hàng xóm ai cũng cố gắng đi đưa tiễn ông , tấm tắc khen ông hiền lành nên ra đi cũng như tiên ( ông tôi 98 tuổi tây , 99 tuổi ta )ông khoẻ và minh mẫn con cháu không ai phải hầu ngày nào ….

Đưa ông về quê , ngồi trên ôtô tôi cứ mường tượng cảnh ông tôi đạp xe về quê thăm bà hay mời bà về nhà ăn tết , đường về quê xa và xấu , liên tục ổ gà ổ voi người xe tấp nập nên lái xe cứ phải lạng lách phanh gấp làm mọi người cứ chao đảo . Từ hôm ông mất trời cứ mưa liên tục nhưng chiều nay đưa tiễn ông lại hửng nắng quang mây . Từng đợt gió mùa đông bắc thổi nhẹ làm cho những người đưa tiễn ông đều thấy mát mẻ dễ chịu . Tôi thầm nghĩ “ Ông ơi hôm nay ông không phải một mình về thăm bà nữa mà có cả đoàn chúng con trên 5 chiếc xe ôtô đưa ông vĩnh viễn về với bà . Giờ đây không còn có cái gì có thể chia cắt ông bà được nữa . Ông đã yêu bà một tình yêu trọn ven chung thuỷ để giờ đây ông bà vĩnh viễn nằm bên nhau trên mảnh đất quê ông …..

Tính tôi hay suy nghĩ vẩn vơ hồi gia đình Xuân Quỳnh – Lưu Quang Vũ bị tai nạn mất mọi người thương tiếc vì cùng một lúc cả gia đình tài năng đã ra đi . Riêng tôi tôi lại thấy cứ như thế lại hơn vì Xuân Quỳnh đã yêu và hy sinh cho Lưu Quang Vũ rất nhiều .Sự thành đạt của Vũ đều thấp thoáng bóng dáng Quỳnh . Thế mà Vũ cũng không thoát được sự cám dỗ của các bóng hồng khác có lẽ thế nên trời phật đã dun dủi cho Xuân Quỳnh đã giữ được trọn vẹn tình yêu của mình sang thế giới bên kia …..

Tôi không biết bà tôi nhưng qua ông tôi rất trân trọng tình cảm của ông bà và thâm tâm tôi vẫn ao ước được như vậy . Việc đưa tiễn ông tôi về với bà rất thuận lợi suôn sẻ . Ngày cúng tuần nào cũng có hơn 20 vãi tụng cho ông tôi được siêu thoát . Một tay bà chị dâu hai tôi lo lắng công việc tươm tất đâu ra đấy khiến tôi phải nể phục . Bữa nào anh chị cũng cúng cơm cho ông còn tôi cách bữa lại rán một đĩa khoai tây mời ông ( Miệng thanh minh với anh chị Ông thích ăn khoai tây rán ) . Tôi vẫn bưng đĩa khoai tây rán sang đúng giờ ông ăn mọi khi nhưng nhìn quanh quẩn mãi không thấy bóng dáng chú chuột cống xưa . Không hiểu ngày đưa đám ông đông quá chú chuột sợ chạy mất hay linh cảm của loài vật đã giúp nó hiểu ra “ NGƯƠI BAN _ ÔNG TÔI “ đã vĩnh viễn rời xa nó mặc dù đúng giờ vẫn có mùi khoai tây rán...

Hà nội Tháng 9-2011

Cảm xúc Hồi tưởng

Hứa Nam Sơn


Phượng đỏ:

- khoe hè

Nắng vàng:

- trải rộng

Trời xanh:

- lồng lộng

Núi tím:

- triền miên

Ôi! mái trường Dịch Vọng sao quên

Nhớ Dịch Vọng- tôi nhớ những ngày thơ thân ái

Đã cùng nhau học hành mê mải

Có ngờ đâu sẽ đến những ngày hè

Có ngờ đâu sẽ đến phút chia ly

Mang sức mạnh chúng ta xây Tổ Quốc

Sẽ tiếp bước trong cuộc hành quân của cả nước

Sẽ học hành- chiến đấu- dựng xây

Cho đất nước ta bước tới ngày mai

Này những chú gạch vuông đỏ khỏe

Chú đã nghe bao bước chân mạnh mẽ

Của tuổi thơ nghịch ngợm hồn nhiên

Của những búp măng đang sức lớn lên

Của những bước chân đã dẫm đất Nhật Tân Thượng cát

Nay trở lại sân trường tươi mát

* *

*

Này các chú bàng xanh, chú đã nghe bao tiếng hát

Giọng Mễ Trì, Đại Mỗ, Hồng Châu

Cùng cất lên ấm áp, xen nhau

Vang sức mạnh không gì ngăn nổi

* *

*

Hè 69, ôi mùa hè sôi nổi

Lá bàng rơi, xen tiếng ve kêu

Mái trường xưa in góc trời chiều

Và sắc nét là 7D yêu dấu

Ôi tha thiết tiếng hát trường tôi

Dù đi muôn nẻo xa xôi

Nhớ về Dịch Vọng ấm nôi mẹ hiền

Đầu thu 69

Học sinh cũ 7D

Hứa Nam Sơn

Thứ Bảy, 3 tháng 12, 2011

Ước gì

Hứa Nam Sơn
Ước gì anh được làm con chuột,
Để em lăn em ấn suốt ngày
Ước gì anh được làm cái điện thoại cầm tay
Để em suốt ngày kề vai áp má
Nghĩ đến cái tivi mà thèm quá
Ước gì suốt ngày em dán mắt vào anh
Giá mà anh được như bộ giàn âm thanh
Để suốt ngày em vặ̣n lên vặ̣n xuống

Và hoài bão vô cùng... anh được làm cái xe Trung quốc
Để xuốt ngày em cưỡi, em nhấn ga.



Chúc cả nhà vui.
Thân, HNS

Ước gì

Hoàng Đình Chiến

Cái máy tính bình thường mà lại được em yêu,

Còn anh chiều chuộng em,vất vả đủ điều,

Thì lăn lóc như hòn đất thó,

Cái số mình " ruồi" giống như hồi nhỏ,

Bó mẹ cho gì ,chỉ biết gặm thôi,

Nhưng bây giờ,chót lấy vợ rồi,

Thì cho chết cái đồ ngày xưa dại dột.

Chào các bạn 7 D nhé, sắp noel rồi, sắp đến tết rồi, lòng lại bồi hồi, không biết nói thế nào,mỗi năm lại thêm một tuổi,con cái ngày càng lớn, mình càng " cũ" đi, thôi đành tán gẫu cho vui vậy.Thời đại @ bây giỡ,mấy bà vợ lại yêu cái máy tính hơn mấy ông chồng ( đáng yêu-dễ ghét ), vậy mới có bài tán gẫu sau đây chia sẻ nỗi niễm.

Chúc các bạn nhiều sức khỏe và niềm vui nhé.


Thứ Ba, 29 tháng 11, 2011

Thứ Ba, 25 tháng 10, 2011

Chúc mừng

Hứa Nam Sơn

Nhân ngày PN VN
Chúc mừng mấy chị bảy đờ thật vui
Nấu cơm, rửa bát, dọn nhà
Đi chợ trông cháu nuôi gà mát tay
Giặt giũ là lượt hăng say
Sức khoẻ phong phú, càng ngày càng ...dễ coi.

Hỏi thăm

Nghe nói lụt ở BK
Vài lời thăm hỏi Khang Hà ra sao
Tập bơi chữa huyết áp cao
Phòng khi lũ lụt, kiểu nào cũng hay.

Chia xẻ

Thương thay mấy anh bảy dê
Một năm hai ngày phụ nữ, tái tê phận mình
Kiếp sau xin chớ làm gà
Mặc cái váy lĩnh đi ra đi vào


Chúc cả nhà vui, khỏe

Thân, HNS

Thứ Năm, 6 tháng 10, 2011

Chọn trứng

Trương Bích Đào

Từ ngày về hưu bạn bè cùng trang lứa rủ ra hồ Thành công tập thể dục tôi từ chối và chọn cách đi chợ sớm thay cho việc vặn mình theo điệu nhạc xập xình . Tôi không bao giờ đi một chợ mà thường đi nhiều chợ gần - chợ xa ..Hôm thì chợ pháo đài …Hôm chợ Láng hạ ….Hôm chợ Thành công ….Chợ Cống mọc ….Lắm khi tức cảnh tôi còn đạp xe xuống tận Ngã tư sở. Tính lang thang tôi không hay ăn quà nhưng rất hay mua nhiều về nhà chế biến . Tôi dễ tính lại nhanh nhẩu hay mua nhiều ( theo cô bán hàng nịnh ) nên mọi người hay mời tôi mở hàng buổi sớm . Ngoài thú đi chợ tôi còn có thú vui chọn trứng . Đầu tiên cô bán hàng không biết tưởng tôi khó tính tham lợi thích lấy quả to . Sau quen hàng mỗi lần mua hai chị em đều cười nói vui vẻ , bê hết khay này đến khay khác …Quả này tròn , Quả này to, Quả này trứng 2 lòng, quả này vỏ xanh nhiều lòng đỏ ….Thôi đủ cả trứng gà đen, gà ta, Gà tam hoàng, Gà công nghiệp trắng, trứng lộn , trứng cút.v.v . và v.v…Mỗi lần mua ít nhất phải nửa tiếng . Hoá ra cô bán hàng cũng có cái thú chọn và xếp trứng như tôi ….

Thú mê trứng của tôi xuất hiện từ ngày còn bé xíu ….Ngày ấy Mợ tôi nuôi gà còn tôi chỉ rình nhặt trứng . Thấy gà vào ổ là tôi quanh quanh quẩn quẩn thỉnh thoảng lại nhòm vào xem nó đẻ chưa Mợ tôi phải doạ “Con cứ nhìn gà đẻ là mặt bị rỗ như chị Ngôn nhà ông Thảo xe đấy” ( Chị Ngôn mảnh mai tóc dài nhìn đằng sau xinh lắm nhưng mặt lại bị rỗ chằng chịt Nghe nói tôi cũng sợ lắm nhưng những quả trứng gà đỏ hồng ấm áp mềm mại cứng dần lên trong bàn tay tôi vẫn cuốn hút lấn át nỗi sợ bị rỗ . Có khi tôi lấy sẵn mấy hạt muối cầm quả trứng còn mềm nóng trong tay cậy tý vỏ ở đầu nhét hạt muối vào rồi hút chụt một cái là hết cả lòng trắng lẫn lòng đỏ khỏi cần phải nhúng nước sôi . Thỉng thoảng tôi mới ăn vậy còn chủ yếu tôi nhặt trứng xếp vào chiếc rổ mây . Xếp xếp đếm đếm đến khi đủ chục lại nhắc Mợ hay tự tôi mang bán cho bà hàng trứng ngoài chợ lấy tiền đóng tiền học và mua sách vở . Có 2lần làm vỡ trứng mà tôi còn nhớ mãi . Một lần là rổ trứng con gà Mợ cho riêng tôi . Tôi yêu và quấn quýt với nó lắm , tôi cho nó ăn trên tay , ôm nó xem các bạn đánh đáo đánh chuyền , xẻ chia với nó từng cọng rau , hạt cơm ( Cả nhà đi vắng chỉ có mình tôi ở nhà nửa buổi) Gà đẻ trứng tôi coi như báu vật không dám ăn chỉ xếp để dành . Mợ bảo trứng không để được lâu đem bán đi Mợ sẽ cho con tiền mua truyện (Tôi mê chuyện đến quên cả ăn uống ) Nghe Mợ nói tôi đồng ý nhưng đòi tự đem đi bán . Ôm rổ trưng vừa đi vừa ngắm vừa tưởng tượng vu vơ không để ý tôi vấp ngã rổ trứng tung toé vỡ gần hết , tôi ngồi bệt xưống đất ôm mặt tức tưởi khóc . Mọi người đi qua thấy vậy thương cho tôi tiền nhưng tôi không chịu về mà cứ ôm mặt khóc . Mãi khi Mợ và anh Quyền đi tìm dỗ dành mãi tôi mới chịu về . Lần thứ hai mang trứng đi bán bà chủ lại nghỉ phải mang vào nhà . Nhà bà ở trong ngõ sau chợ tôi lò mò bê rổ trứng vào ,ai ngờ nhà bà có con chó đẻ rất dữ sủa và đuổi theo tôi . Vừa chạy vừa nhìn chó tôi lại vấp ngã nhưng vẫn ôm chặt rổ trứng nên chỉ dập vỡ mất mấy quả nhưng bắp chân của tôi thì bị chó cắn máu chẩy ròng ròng . Bà bán trứng sợ quá lấy thuốc lào cầm máu cho tôi trả đủ tiền trứng và đưa tôi về nhà nhờ chị Vân băng bó và đưa tôI đi tiêm phòng . Chẳng hiểu sao chỗ chó cắn giờ đây lại không còn dấu vết gì nữa …..Về sau con gà của tôi bị dù Mợ làm thịt nhưng tôi nhất quyết không ăn một miếng nào ….

Khi tôi học lớp 3 chiến tranh xẩy ra anh Quyền đi sơ tán học bên Hưng yên mang về cho tôi một con gà Đông tảo . Tôi quý , yêu và chuyện trò với nó suốt ngày. Tôi còn nhớ thấy các bạn chửi bậy tôi cũng muốn bắt chước nhưng không dám chửi lại ai nên đã nói thử “ Tổ sư mày” với con gà ai ngờ Mợ nghe tiếng lôi ra vừa giảng giải tổ sư là gì vừa đánh cho một trận nhừ tử làm tôi cạch đến tận bây giờ cũng không dám nói bậy . Nhà tôi ở gần nhà máy điện Yên phụ nên hay bị máy bay Mỹ đến ném bom vì vậy cứ 5h sáng là loa phóng thanh lại vang lên yêu cầu mọi người đi sơ tán khỏi khu vực nguy hiểm tối đến mới được về . Cũng có hôm xe ôtô đón đưa sơ tán ra ngoại thành đến tối mới được về còn chủ yếu là đi bộ . Mắt nhắm mắt mở tôi ôm chú gà bước thấp bước cao theo Mợ đi bộ lên cây gạo Phú thượng tránh bom Mợ thường nắm một nắm cơm nhỏ phần tôi còn Mợ thì củ khoai củ sắn qua bữa . Cơm Mợ tôi nắm dẻo và ngon lắm tôi thường cắn một đầu sợi chỉ vào mồm đầu kia cắt nắm cơm thành những miếng nhỏ chấm với muối vừng Mợ rang ăn ngon lành , chú gà Đông tảo cũng ung dung bới cỏ cạnh tôi thỉnh thoảng lại chạy lại chờ tôi cho mấy hạt cơm nắm .Hai mợ con tôi thường trải tấm vải mưa ra để ngồi , những ngày tránh bom Mợ hay vừa khâu vá vừa kể cho tôi nghe chuyện cổ tích hay mối tình chàng Trương Chi bằng thơ làm cho tôi mê muôị lúc nào cũng tưởng tượng con thuyền của chàng Trương Chi thấp thoáng dưới ánh trăng sau đám sen trước cửa nhà mình . Chiều đến tắt nắng hai Mợ con lại đi bộ về nhà lúc đó tôi mới nhập chú gà Đông tảo của mình vào đàn . Mợ tôi nuôi nhiều gà và vịt lắm , bà còn nuôi cả lợn nữa vì thức ăn khan hiếm nên mợ phải nuôi để anh em tôi có cái ăn . Khu nhà tôi ở mọi người đi sơ tán hết và cũng chẳng có trộm cắp nên đi vắng cả ngày cũng không sao .Đàn gà nhà tôi nuôi ở khu vườn bên cạnh cứ tối đến là bay lên bờ tường xếp hàng về nhà chui vào chuồng còn lũ vịt thì cứ líu ríu chẳng nhẩy lên được phải chờ Mợ tôi bắt vào lồng mang về . Còn con lợn thì khôn lắm cứ nghe thấy tiếng lách cách tháo chốt cửa gỗ của Mợ tôi là đã ủn ỉn chạy ra chờ Mợ tôi cho ăn ,mỗi lần Mợ tôi tắm nó đều ịt ịt mắt lim rim còn đuôi thì ve vẩy ra chiều thích thú lắm . Lợn to Mợ tôi thường tự làm thịt ( Những ngày anh em chúng tôi đi học vắng) phần bán lấy lại vốn phần chia ra kho, rán lấy mỡ hoặc làm ruốc để dành cho anh em tôi. …..

Lớn lên Mợ mất, đi học ,đi làm rồi lấy chồng . Nhà chồng tôi ở làng ven ngoại thành nên có đất có vườn . Tôi cũng nuôi gà và ngày hè mua thêm ngỗng cho các cháu chăn . Hai đứa con tôi cũng chịu khó lắm ,chăn ngỗng ngoài ruộng các cháu còn tranh thủ bắt châu chấu hay đào giun cho gà ăn thêm để đẻ trứng sai . Chồng tôi ngày chủ nhật hay ra ao bắt cua ,mò ốc . Cua thì nấu canh hoặc rang ăn , ốc to thì luộc ốc nhỏ đập ra cho gà ăn thêm can xi.Thời bao cấp cả nhà một tháng được có hơn 1kg thịt nên trứng gà là món ăn thường xuyên và bổ dưỡng của gia đình tôi . Tôi không bê trứng đi bán như thủa bé mà chịu khó thay đổi chế biến để chồng con ăn đỡ ngán . Chẳng phải múa rìu qua mắt thợ, tôi đâu phải là đầu bếp chả được học hành tý nào ,mẹ lại mất sớm không ai dậy bảo chẳng qua chỉ là cái khó bó cái khôn nên từ quả trứng tôi cũng làm được nhiều món lắm :

1- Trứng tráng:

- Tráng với hành hoa

- Tráng với cà chua vắt hột thái hạt lựu với hành hoa

-Trứng tráng với thịt băm ( món ăn bố chồng tôi ưa thích)

-Trứng tráng với trứng cá

- Trứng tráng một mặt rắc hành hoa thái nhỏ rồi cuộn lại xắt thành miếng bầy ra đĩa trông đẹp mắt mà ăn cũng đỡ khô

2-Trứng kho thịt : Mua được ít thịt dọi ở phiếu , ít quá khó chia thôi lại phải kèm với trứng vậy

+ Luộc trứng lên xắt miếng kho lẫn với thịt

+ Luộc trứng lên để cả quả đem rán vàng rồi mới kho

+ Đánh trứng rán dầy xắt thành miếng khi thịt chín cho trứng vào đun thêm một lúc nữa cho ngấm

3-Trứng luộc xắt dầm với nước mắm ớt hoặc xì dầu chấm bắp cải ,nõn dưa hay chấm với muối vừng

4-Trứng ốp lếp kiểu tây (chín dở) ăn với bánh mỳ hoặc chín hẳn cạnh sém vàng rộm xắt miếng bầy ra đĩa tưới xì dầu và tương ớt lên trông cũng đẹp mắt, đỡ ngán

5-Canh trứng : Mùa rét cà chua nhiều nấu canh trứng với ít cà bát dầm đường kèm mấy cọng mùi xanh mướt thế là cũng xong bữa

6-Trứng đánh tơi xào lẫn với mướp đắng, miến hay rang cơm mọi người cũng không chê bai

7-Trứng chưng : Ngay cả kiểu này tôi cũng chia làm 3 loại

- Phi hành củ thơm lừng đánh kỹ trứng tơi xốp chảo nóng già đổ trứng vào đảo đều chín mềm ăn với cơm nóng con tôi cũng chén căng bụng. -

- Cũng có khi chỉ có hai mẹ con ở nhà hành lại hết tôi cũng đánh kỹ trứng rồi hấp cơm vẫn ăn được

- Cà chua vắt hết hột phi thơm mỡ với hành củ cho cà chua vào chưng nhuyễn , đánh tơi trứng đảo đều rồi ăn với cơm nóng ngậy ngậy mềm mềm con nhà nghèo nên các cháu chẳng chê

Gà nhà đẻ nhiều tôi muối ít trứng ăn với cháo hoa buổi sáng(giống nhà tôi người tầu ) hoặc có mấy lạng đường phiếu tranh thủ làm ít kem Caramen cho con .Thôi thì đủ cả quanh đi quẩn lại vẫn trứng là chủ lực . Nhưng thời đó chắc nghèo quá nên không có mỡ trong máu và cũng nhờ có các rổ trứng mà các con tôi khôn lớn học hành đến nơi đến chốn thì bạn bảo tôi không mê chọn trứng sao được…

Thứ Tư, 21 tháng 9, 2011

Câu đối

Đình Chiến

Chào các bạn 7D.

Tớ là Chiến, hồi học lớp 7 tớ lùn (1 trong 7 chú lùn) và nhỏ con lắm, giờ cũng vậy.

Tự giới thiệu là tớ có 2 con:

" mặt mũi giống cha, ngã ba giống mẹ".

Hình như Đoàn Công cũng vậy, trong lớp có bạn nào cùng cảnh ngộ không?

Học trò, đồng nghiệp nói là phải thi lại (bản thân thấy mình xưa nay vốn học dở, thi lại chắc cũng rớt, đang băn khoăn...?)

Hồi đấy tớ ngưỡng mộ các bạn nữ trong lớp lắm, tớ ngồi cạnh CHI, khiếp lắm,hay bắt nạt mấy đứa lùn như tớ, giờ tớ mới dám kể (do ở xa,chứ ở gần thì không dám kể).

Do ngưỡng mộ phái đẹp7D, nên có vế đối đưa ra, cần tìm vế đối lại sao cho "dễ thương-tếu tếu" như sau:

Cô kia,cô kỉa,cô kìa

Trông xinh như thế, cái kia thế nào?

Mời các bạn 2 phái 7D tham dự đố câu đối có thưởng.

Thân ái.Chiến.


Trương Bích Đào

Gà yêu - gà đẹp - gà xinh
Mã thì duyên thế - Liệu còn GÁY không ?????


Bích Ngọc

Hôm trước tớ có kể rằng mấy anh hàng xóm thích thơ của Chiến nhất. Hôm nay, không ngờ một anh về thỏ thẻ khai với vợ bài thơ Gà. Cô vợ liền sang nhà tớ bảo, sao lớp chị có anh nào làm thơ thơ thẩn thế!!!

Tớ mở mạng để hỏi cô ấy xem 'thơ thẩn' chỗ nào, thì lại thấy bài của Chiến, cô ấy đòi đáp lại như sau:

Anh này anh này anh này,

Trông khoẻo dư thế, cái này thế nao.

Cô hàng xóm đính chính lại rằng:

Anh nay, anh nảy, anh này,

Trông khoẻo dư thế, cái này thế nao???


Đình Chiến

Chiến chào Bích Ngọc và 7D.

Tớ chưa gặp Ngọc đã lâu lắm rồi nhỉ.

Từ hồi 7D cơ, Ngọc lớp Văn , Cao kều ,ốm ốm , phải không? đấy là Ngọc ngày xưa theo hồi ức của tớ, vậy mà đã mấy chục năm rồi,các bạn nử đã thành " bà bà nội ngọai cả rồi" mà vẫn vui -và trẻ trung. Tớ vui vì gặp lại các bạn qua email.

Trả lời cô bạn Ngọc là anh bạn Ngọc tên Chiến, họ Hoàng Đình, trước đây học 7D, " lây nhiễm năng khiếu thơ -văn " của nhóm văn,lại hay mơ mộng-lãng đãng,nên sau này lớn tuổi mới tập làm thơ ( còn khi trẻ thì lo đi cày cuốc nuôi 3 con gà mái).

Vậy mới có câu tự sự tâm trạng như sau:

"-Xưa nay ta vốn thích thơ,

Nhưng vì quá bận ,nên giờ mới ra,

Thơ này chỉ đọc trong nhà,

Giãi bày tâm sự,ngân nga tiếng cười."

Vài dòng thăm hỏi,chia sẻ gởi tới 7D và Ngọc.

Về câu " trêu ghẹo" của phái nam:

" Cô kia,cô kỉa,cô kìa,

Trông xinh như thế,cái kia thế nào? "

-Có thể mời bạn Ngọc,7D góp vui ứng xử đối đáp nhiều hơn nữa,làm " ồn ào" hơn nữa cho nó vui,để các bạn thư giãn,cười nhiều,trẻ lâu,... .

Nhìn lại:

Chúng mình đã già rồi nhỉ :

"-Khi ta trẻ,thì họ cần người già,

Khi họ cần đàn bà,thì ta là đàn ông,

Trải qua bao xuân hạ thu đông,

Khi họ cần người trẻ thì ông đã già."

Tớ bổ xung thêm một vế đối khác ,đ các bạn quan tâm đối lại cho vui nhe:

"-Nhị nữ song hành,tung hoành tứ khẩu"

Ngọc cc giùm nhe.

Thân ái tới 7D, cám ơn Dư Loan, Nghĩa nhé. Chiến


Thu Hà

Ngọc ơi, còn cô hàng xóm nhà tớ thì lại đối thế này:

Anh gi anh gỉ anh gì
Nhìn to đến vậy, cái gì chắc hay?


Ái Việt

Chào cả nhà,

Kể về văn học hoa hòe hoa sói thì về đối của Ngọc không thể bằng của Đào, vì còn tu từ "gáy", rồi "yêu",... Nhưng về luật đối thì chắc chắn là hơn, vì Đào đối cốt lấy ý.

Cái chặt chẽ của Ngọc là "kia kỉa kìa" được láy lại trong "nao nảo nào". Tuy nhiên, "trông" phải đối với "nghe" hay "sờ" và "cái" phải đối là "con" mới chuẩn.

Sửa lại cho Ngọc nhưng không đòi bản quyền:

"Anh nào anh nảo anh nao

Sờ khỏe chưa đủ, con nào thế kia"

Nhân đây đố thêm: "Có những cái gì mà vừa là "con" mà vừa là "cái"".


Đoàn Công

Gửi riêng Chiến, sao vẫn nhận là "chú lùn" ?

Xưa nay Chiến vốn mộng mơ

Nhưng vì quá nhỏ nên giờ mới ra

Thơ này chỉ đọc cho bà

Giãi bầy tâm sự cho xa lại gần

Vui là chính, Chiến đồng ý thì gửi cho 7d cười.

Tao cũng có 2 nhỏ đái ngồi.

Thân mến, Công


Đình Chiến

Cám ơn Công đã hỗ trợ BÌNH LOẠN rất vui,lúc nào đấy ngồi lại để TÁM thì XÔM lắm.

Đúng là tớ đã nhầm ( lú rồi, già rồi, nhưng vẫn ham vui), Ngọc lớp toán, chỉ cho tớ vào trang chung, đường dẫn NGHĨA đưa sao không vào được, có lẽ chỉ tớ bị chặn thôi ( vì hay nói tầm bậy, tầm bạ, trúng tùm lum tà la mà ).

-Trả lời Công nhé :

Tớ thì : xấu dây, nhưng tốt củ đấy.

Công thì: tốt dây, nhưng củ thế nào?

Cám ơn các bạn đã TÁM với tớ.Thăm các bạn 7D. Thân ái

Chào Việt nhé, vậy là TÁM vui trên mạng đang được các bạn 7D " góp gió thêm rồi". Gặp lại sau nhé, đến giờ chiều tớ phải đi đón con rồi ( sáng bỏ mối, tối thu gom mà).

Thân ái


Bích Ngọc

Chiến ơi, tớ chưa kịp trả lời thì Dư Loan đã giới thiệu hộ rồi. Lần trước Chiến ra tớ còn đang đi làm nước rút trước khi nghỉ hưu, nhưng có xem ảnh các bạn chụp với Chiến. Thú thiệt hình ảnh bạn ngày xưa và ảnh bạn bây giờ tớ ko nghĩ là 1 người, thôi để đến khi gặp trực tiếp chắc sẽ nhận ra.

Còn tớ ngày ấy là thuộc bên toán, tuy không giỏi như nhiều bạn trong lớp, nhưng tớ cũng thích rành mạch như toán ấy. Sau thơ GÀ của Chiến, Đoàn Công ko hiện diện thì thôi, chứ xuất hiện là nhất nhất 'bênh vực' cái hay của giới mình:

Anh yêu chưa hiểu anh nhiều

Cái kia bí mật thử chiều rồi hay

đối lại các vần thơ 'ngông nghênh' ấy, 'các bà' toán nhất trí:

Cẩn tắc con toán làm ngay

Hay thì chắc ít, loay hoay thì nhiều!!! (U 60 rùi mà)

Vui vui

Thứ Năm, 15 tháng 9, 2011

Trống - Mái

Thành Công:

Chào cả nhà,
Đình Chiến vì bận lo cho sinh viên thi robocom nên khi giải lao nhớ các bạn 7D đã điện thoại hỏi thăm tình hình lớp mình và gửi lời chúc sức khỏe đến cả nhà.
Đình Chiến gửi tặng cả nhà hai bài thơ.

Bài thứ nhất:

Kiếp sau xin tớ làm chồng
Làm con gà trống sống đời tự do
Ngủ dậy thì gáy O O
Suốt ngày đạp mái chẳng lo trả tiền
Khi chết thì sướng hơn tiên
Người ta cung kính tiễn lên bàn thờ

Bài thứ hai:

Có chú gà trống hoa mơ
Suốt ngày đạp mái bạc phơ mái đầu
Đạp mái có tội gì đâu
Nếu không đạp mái sống lâu làm gì

Đình Chiến gửi lời chúc 7D vui vẻ với câu thơ kết:
Vui đi kẻo mai mốt già
Núp sau nải chuối ngắm gà khỏa thân


Xin chuyển cả nhà cùng đọc!
Thân, Thanhcong

Quỳnh Chi :

Trước tiên là cám ơn bạn Đình Chiến đã tặng cả lớp chủ đề Gà Trống. Sau đó là cảm ơn bạn Thành Công đã giúp bạn Đình Chiến chuyển tải bài thơ hay đến cho cả lớp 7D cùng thưởng ngoạn. Tớ chỉ thắc mắc là sau khi đọc xong bài thơ của Chiến, không biết ngoài Đình Chiến ra, có còn bạn nào muốn làm gà trống nữa không. Ngoài những lợi ích to lớn mà bạn Chiến (qua bạn Công) đã nêu ra trong bài thơ, theo một nghiên cứu thống kê mới đây, có đến 70% số gà trống đều đã được thiến để trở thành món Gà Trống Thiến ngon tuyệt vời và bán thì được giá hơn. May quá, gà mà bạn Đình Chiến muốn trở thành ở trong số 30% còn lại. Nhưng một khi đã làm gà thì làm sao biết chắc được lúc nào đó lại bị biến thành món ngon dâng cho đời nhỉ. Cám ơn 2 bạn Chiến Công nhé


Ái Việt :

Hình như câu đầu là "kiếp sau xin chớ làm chồng". Nhìn chung, đại ý hay, chủ đề tư tưởng đúng hướng, tu từ sử dụng nhiều hình ảnh. Chỉ có 1 lỗi chính tả.
Đề nghi thầy Nhân cho 9 điểm.


Quỳnh Chi hỏi khó. Dọa thiến thì còn ai muốn trở thành gà trống. Mà còn quên 10% chưa được đạp mái bao giờ đã bị thịt để cúng giao thừa với tư cách gà sống hoa.

Nhưng nếu bắt buộc phải trở thành gà, thì không biết anh em có ai chọn làm gà mái hay thà thành gà trống để có 20% xác suất sống cuộc đời sung sướng của Chiến nhỉ, cho dù khả năng bị QC ăn thịt nhiều hơn.

Sau khi đọc bài của Hùng Mèo, mình nghĩ có lẽ anh em sẽ muốn trở thành gà mái sạch vì những lý do sau đây:

1. Gà mái muốn đạp miễn phí bao nhiêu gà sống cũng được
2. Gà mái thì không ai có thể thiến nổi
3. Nguy cơ bị chén thịt bằng nhau, nhưng không phải là đêm 30 Tết.
4. Gà sống ở Tây còn bị nguy cơ loại ra khi mới nở ra từ trứng bỏ vào chảo nước sôi hầm lên để làm đồ ăn cho gà mái.

Quỳnh Chi :

Gửi cả hội 7D và gửi riêng Ái Việt.

Về chủ đề GÀ TRỐNG do Đình Chiến và Thành Công xới lên, nay lại có thêm ý kiến của Ái Việt nữa, tớ xin luận bàn thêm về ý “10% chưa được đạp mái bao giờ đã bị thịt để cúng giao thừa với tư cách gà sống hoa” của Ái Việt nhé. Cái 10% ấy là do các cậu tự lừa mình thôi. Cứ tự huyễn hoặc mình là cái loại Trống choai ấy chưa đạp mái bao giờ để mà yên tâm thắp hương cúng giao thừa, còn thực tế thì không bao giờ có thể biết là cái bọn ấy nó đã làm gì/có thể làm gì trước khi được đặt lên mâm cúng một cách kính cẩn vì được cho rằng “còn trong sạch”. Thế nên để loại cái bọn dối trá ấy, tớ gộp hết cả vào đám kia, thành 30% luôn, khỏi lăn tăn, vì thời buổi bây giờ thật giả lẫn lộn hết cả.


Huỳnh Văn Thôn :

Tội cho cái đám GÀ TRỐNG HOA, chỉ xin có 10% thôi mà chị QC vẫn không cho. Thiện tai!!! Thiện tai!!!!


Ái Việt:

Không biết bọn giả danh là bao nhiêu phần trăm QC nhỉ. Thế thì bọn gà sống hoa không có cơ hội hay cố tình không đạp mái thiệt quá. Mất công giữ phẩm tiết để mong được ngày lên thớt để được mọi người sì sụp lạy. Bây giờ lại bị QC cho tiếng là giả danh còn mong nỗi gì. Làm sao khuyến khích tinh thần phấn đấu thành gà sống hoa đây.

Nói chuyện gà qué này mới thấy xã hội gà cũng phức tạp chẳng thua xã hội người Chắc các gà sống cũng đang ngâm với các gà mái bài

"Kiếp sau xin chớ làm gà

Làm thân chó đứng góc nhà cho vui

......" (Nam Sơn lẩy tiếp nhé)


Đoàn Công:

Chào cả nhà,

Đề tài Trống - Mái sôi nổi vui ghê, QC "ghét" tụi gà trống quá nên tôi bênh vực đây :

Kiếp sau lỡ có là gà

Xin đừng làm trống ở nhà Q Chi

Trống hoa, trống thiến,... trống gì

Trắng trong đến mấy cũng bị nghi ... "đi" rồi

Chúc ngủ ngon nhé,


Bích Đào:

Nghe các bạn gà trống gáy mà tớ buồn quá đành phụ hoạ hộ :
Kiếp sau lỡ có làm gà
Mượn Công bộ cánh vào nhà Quỳnh Chi
Sống thì múa lượn vương phi
Chết thành trâm ngọc Quỳnh Chi cài đầu


Bích Ngọc:

Hi các bạn,

Thơ của các bạn tuyệt vời lắm, chắc vì thế tớ cũng tức ra thơ (lần đầu tiên đấy), nhưng phải xin bản quyền của Bích Đào và lưu ý là các bạn trai qua trao đổi vốn vẫn ‘thích’ làm gà, nên như sau:


Kiếp sau nếu được làm gà
Mượn Công bộ cánh vào nhà Quỳnh Chi

Trắng trong, đục vẩn…hoài nghi
Chi làm phép thử anh minh tuyệt vời,

Nhưng ai làm vậy gà ơi

Làm sao gà trống (sống, chết) thảnh thơi cả đời!


Thu Hà:

Cám ơn các bạn đã cho tớ những trận cười thật thoải mái, khỏi phải tham gia "Câu lạc bộ cười" ở vườn hoa Lý Thái Tổ nữa. Bài thơ nào cũng hay. Thế mới biết thầy Nhân dạy giỏi thật vậy nên 7D mới có nhiều tài thơ thế. Nhưng tớ còn băn khoăn một điều, "Chi làm phép thử" thế nào mà "anh minh tuyệt vời" hả Ngọc ơi? Mong có lời giải đáp cho câu hỏi của tớ.


Bích Ngọc:

Ui zùi ui Hà ơi, đúng là Hà được vào toán toàn quốc nên 100% là toán rùi. Mà Hà đã đọc câu thơ thứ tư chưa, 7 d đâu có đến nỗi cứ phải 3 năm rõ mười, nên tài của Q Chi không bao giờ cần phải áp dụng, mà tự mỗi chú gà biết mình hơn ai hết và cái mong của tớ và chắc là của mọi người là chính mình biết về mình nhất, nên làm thế nào để mình sống cho mình, cho gia đình và cho đời được thanh thản nhất, hehe khó đấy.

Mà thơ ở đây vui vui là chính, tuổi bọn mình bây giờ cứ vui cười và chỗ nào thích là sà vào, có triết lý cũng chả giải quyết dc gì đúng ko. Tớ thấy làng thơ sôi nổi quá ( Đoàn Công xưa nay bận rộn, Bích Đào toàn dựa Dư Loan đưa tin, mà lần này tự động lên sàn), nên chen vào nho nhe một tí, chứ hôm qua đi dính mưa đang mệt nằm ốm một mình ở nhà đây. Check maik lướt qua hết mà đến thơ con gà thì xem bằng hết, lại còn reply dc là ko phải 'chuyện thường ngày ở huyện' đâu.

Hihi, còn Hà muốn biết Quỳnh Chi làm phép thử anh minh thế nào thì phải vào Quy Nhơn thủ thỉ xem Quy Chi có hé lộ k nhé.

Chào cả nhà

à, mà Hà cười một mình hay có Khang bên cạnh đấy. Hơi lâu rồi ko thấy Giáo sư góp vui cùng lớp. Tớ hơi mạo muội gộp hết các bạn trai vào nhóm "Thích" giống Quỳnh Chi gộp tất các % lại, có phạm huý bạn nào xin bao dung tha lỗi nhé. Thành khẩn.


Quỳnh Chi:

Úi úi Đào ơi, sao lại thả gà vào nhà tớ thế. Chủ đề gà là Thành Công, Đình Chiến khơi ra đấy, thế nên cậu phải cho các cậu ấy nếm trải ..kiếp gà trước chứ.

Thế nên tớ mượn ý của Đào mà rằng:

Thương thay có chú gà nào,

Mượn tay Đào, thả vào nhà Quỳnh Chi

Chẳng chết cũng Sống còn gì

Cứ như Ái Việt… tránh ngay kiếp gà

Cứ tưởng Gà được đào hoa,

Ai dè yểu tướng, đành ngồi nóc tu (tủ)

Khỏa thân, ngắm chuối, cười thầm

vẫn hơn Công, Chiến đem đi thiến rồi


Dư Loan:

Thế này cần gì anh giáo trẻ hơn 20 tuổi du học ở phương trời Tây về dạy cười Yoga ở vườn hoa Lý Thái Tổ. 7D chúng mình cứ YO GÀ mà cười là trẻ mãi không già và mãi mãi khỏe mạnh rồi cả nhà ạ.
Vui quá đi thôi!!


Ái Việt:

Hay thật,

Tưởng Đoàn Công đã ghê, té ra một con gà sống bị một đàn gà mái đòn hội chợ. Chẳng biết đạp điếc gì ở đâu mà phen này thì chắc te tua rồi. Chắc phải xin làm gà mái hay làm chó cho an toàn thôi.

Thu Nga

Cả nhà ơi, từ bé tới giờ tao hay nghe “gà sống thiến” chứ ít nghe gọi là “gà trống thiến”. Mà cũng lạ, các cụ tổ nhà mình thường dùng từ “HOẠN”, nên mới có Hoạn quan, nghề hoạn lợn…thế mà riêng với GÀ thì lại là “THIẾN” chứ không gọi là “gà trống hoạn” để có vẻ “đẳng cấp” hơn hay sao nhỉ??? Mà nghĩ lại, ngồi chễm chệ trên bàn thờ chỉ thấy GÀ, ngay Ông Táo về trời thì có CÁ. Mâm lại quả sau ngày cưới của nhà trai là đầu Heo quay…chứ có bao giờ CHÓ được vinh quang như thế đâu! Từ xưa nói hay về CHÓ thì ít mà chê bai thì đầy tai. Và dù cho CHÓ khỏe mạnh hay ghẻ lở, khôn hay dại, tất tần tật đều được lung linh hình ảnh răng nhe lởm chởm, thân thui vàng trước khi làm món chó hấp, rượu mận, chả nướng…đâu có an toàn mà Ái Việt lại muốn kiếp này nhỉ, lạ thật, lạ thật đấy.

Thân, Tẫu


Bích Ngọc

Ái Việt có chính kiến gì mới không sau khi Thu Nga chia sẻ kinh nghiệm về chú Vâu vâu.

Nói gì thì nói , chứ thú thật là hôm qua, trong lúc thư giãn với hội hàng xóm nhà mình, mình có đem khoe các bài thơ Trống Mái mà Loan sưu tầm, mấy anh hàng xóm lướt mắt rùi chiiiiii.ỉ khen mỗi bài của Đình Chiến hay (tiết lộ nhưng phải bí mật đấy, vì các anh í cũng được các chị hai yêu quý i dư Ái Việt nhà ta í) và đều phát hiện ra chữ 'tớ' thay = chữ 'chớ', rồi đòi copy vội vã, chắc để về ngâm nghia cho 'thích'.

Đúng thật là đàn ông nhảy!

Chúc Chủ nhật vui vẻ


Đình Chiến

Tớ chưa biết đường dẫn vào chỉnh sửa trực tiếp, nhờ NGHĨA, THÀNH CÔNG chỉnh giúp nhé:

Bài thơ thứ 1:

" Có chú gà trống hoa mơ,

Suốt ngày đạp mái, bạc phơ cả đầu,

Đạp mái có tội gì đâu,

Nếu không đạp mái, sống lâu làm gì,

Ò ó o o, ò ó o o,

Đời chỉ thế mà thôi".

Bài thơ thứ 2 ( Ái Việt sửa đúng):

" Kiếp sau xin chớ làm chồng,

Làm con gà trống sống đời tự do,

Ngủ dậy thì gáy o o,

Suốt ngày đạp mái, chẳng lo trả tiền,

Khi chết thì sướng hơn tiên,

Người ta cung kính tiễn lên bàn thờ "

Thân ai

Bích Ngọc

Chiến ơi,

Bài thơ thứ 2 ( Ái Việt sửa sai rồi), tớ thấy cô hàng xóm hớn hở tâm sự về chồng như sau:

" Kiếp sau cho tớ làm chồng,

Làm con gà trống sống đời nhiều lo,

Ngủ dậy chẳng gáy o o,

Suốt ngày đuổi mái, phát lo phát phiền,

Khi chết tưởng thoát lên tiên,

Ai ngờ còn bị tiễn lên bàn thờ "