Thứ Bảy, 16 tháng 1, 2010

Tham khảo Thư tình thế hệ 7D

Tác giả: Hồng Phương
THƯ TÌNH 2050 Quan trọng

Em ạ!

Anh ngồi bấu tay vào thành giường nhìn ra ngoài trời. Hình như mưa. Mắt anh mấy ngày nay thấy nắng lòa nhòa lại tưởng mưa, thấy mưa thì nhìn như đang nắng xuống. Thằng chắt nội nói, mắt cụ nhìn không rõ nữa, cụ đi đâu để cháu dắt. Nó nói thật em nhỉ, nhưng mình cần gì nó dắt, ví thử có em đến ngoài ngõ kia, anh chẳng nhìn thấy rõ mồn một. Anh vẫn khoẻ. Mỗi ngày các cháu nó cho ăn năm bữa, mỗi bữa một bát cháo đã nát nhừ. Anh chỉ dám viết thư cho em mà không dám gọi điện vì tiếng của anh nói em chỉ có thể nghe như tiếng rừng phi lao xào xạc. Sáng nào anh cũng đi thể dục, đi từ mép giường ra tới bậc cửa sổ, vị chi là bốn bước. Bốn bước mà đi mất hai giờ, mồ hôi đổ vã ra, sảng khoái ghê.
Nay con cháu đông rồi, anh không phải đánh máy như ngày xửa ngày xưa nữa, các cháu giúp ông. Nhưng khi viết thư cho em, anh phải tự đánh máy lấy. Thư này anh viết từ mùa hè, giữa hè, đến đúng mùa đông thì ong, mỗi ngày anh viết quần quật được hai dòng. Ngày nào viết đến ba dòng thì phải truyền một lọ đạm.
Nhớ cách đây chừng 50 năm em nhỉ, chúng mình chạy ào ào trên bãi biển. Em thì lúc nào cũng hét lên: Thích quá cơ. Còn anh thì chạy theo sau nhìn em, thấy đôi chân em trắng loáng trong ánh chiều hoàng hôn ở bãi biển mà nhớ mãi. Giờ vẫn nhớ đấy. Hôm rồi, nhớ em quá bảo đứa cháu nó đưa ra biển. Định nhấc chân bước, định hổn hển nhắc lại lời em nói “thích quá cơ”, nhưng suýt nữa người anh đổ chúi xuống vì gió biển thổi.
Nhận được tin em đã hết ốm, đã ăn được mỗi bữa năm thìa cháo bột mà mừng quá. Ăn năm thìa là tốt rồi, ăn nhiều quá không nên em ạ. Anh khoẻ thế này mà chỉ ăn bốn thìa thôi là thấy no căng. Nhớ ngày xửa ngày xưa vẫn thích ăn cơm nguội với nước cá kho. Vừa rồi, tự dưng thèm cơm nguội cá kho, ăn một chút thôi mà miệng anh như ăn phải đá hộc, đau tê tái.
Anh nhắc nhé, nếu ngoài trời có gió là em không được ra ngoài. Hôm qua, mấy đứa cháu bảo ông ơi, ra sân hóng mát, gió nồm mát lắm ông ạ. Theo chân nó vừa ra tới sân, ngọn gió nồm suýt thổi bay anh lên nóc nhà, may có hai thằng cháu giữ chặt.
Sắp tới ngày sinh nhật em nhỉ. Thế là em đã tròn tuổi 80. Hôm đó anh sẽ cố gắng điện thoại. Nhưng anh nói trước, nếu em nghe tiếng xào xào tức là anh nói rằng em đấy hả. Khi nghe tiếng thùm thùm tức là anh đang chúc em sinh nhật vui vẻ. Đến khi nghe tiếng phù phù nhiều lần là anh đang hôn em.
Nhớ hồi ấy, anh đưa hai tay lên nhấc bổng em quay mấy vòng giữa trời, em cười rất to. Giờ anh nhìn lại đôi tay mình, hình như tay ai, nhìn rất tội. Hôm qua anh cố nhấc con búp bê bé tý lên cao mà nghe tiếng xương cốt kêu răng rắc, sợ quá nên thôi.
Em ngủ ngon không. Anh chợp mắt từ chập tối. đến khoảng 9 giờ là dậy, ngồi, nhìn ra trời đêm. Mấy đứa cháu nói ông ngủ ít quá. Anh bảo, thì đến khi ông ra đi, xuống đất, ông ngủ cả ngày lo gì.
Thỉnh thoảng, anh vẫn mở máy tính, xem lại mấy bài viết trên Blog hồi ấy, thấy rất vui. Chắc giờ mấy ông, mấy bà Blogger cũng không còn mấy ai nữa, lâu chẳng thấy ai vào blog nữa. Lũ cháu hỏi, ông ơi, Blog là gì, Chúng nó bây giờ chẳng có Blog. Ngồi bô đi ị mà vẫn có màn hình máy tính ở miệng bô, thích thật. Thời buổi giờ hiện đại quá, mình chẳng biết gì. Nhà anh, có cái máy giặt, con cháu nó đi làm, điều khiển từ xa, điều khiển cả robôt. Anh ngồi, rôbốt nó đến, nó cởi áo anh ra, nó gội đầu cho anh, tắm táp, rồi còn mang áo quần đi giặt. Lũ trẻ bây giờ yêu nhau cũng nhờ rôbôt làm hộ. Máy chữ không cần đánh, muốn viết gì, chỉ cần đọc là máy tính tự gõ chữ. Nhưng tiếng anh phì phèo quá nên máy chữ nó đánh sai hết cả. Ai đời anh viết, em ơi, anh nhớ em lắm nhưng vì miệng anh móm mém phì phò nên máy nó nghe không rõ, nó đánh thành: Phem phơi, phanh phớ phem phắm. Thế mới bực.
Anh không muốn gọi em là bà. Cứ gọi nhau bằng anh, bằng em thế nghe ngọt ngào. Hai ngày nữa anh tròn 90 tuổi..
Anh đợi thư em.
Mà nếu không gửi được thư thì bảo Rôbôt nó mang thư đến cho anh em nhé.
Anh dừng bút.
Thắng chắt nội đang mang chén cháo bột đến để cho anh ăn.
Chúc em ngủ ngon nhé. Nhớ đừng ra gió.


Thứ Năm, 14 tháng 1, 2010

Mẫu hệ

Tác giả: Hùng Mèo


Nhân dịp Năm Mới 2010 Liên hiệp “Mẫu Hệ” công bố một sơri ảnh xác định tính pháp lý về vai vế của đàn bà, con gái trong xã hội (ảnh do Bảo tàng Phụ nữ Việt Nam cung cấp)


Ngày 08.01.2010 vừa qua Đại hội đồng trai gái họp quyết định việc duy trì chế độ “Mẫu hệ”. Trước khi bầu ban chấp hành, đặc phái viên gái của Đức Thánh Mẫu (tên gọi khác là Siêu Thị) đọc Thiên chỉ. Đến người như Khang Móm, tung hoành ngang dọc ở Bangkok, cũng phải cắn răng ngồi nghe. Hai hảo thủ của Khang Móm cũng rầu rĩ cúi đầu.







Thị Đại Biểu từ khắp mọi miền thế giới, từ khắp tầng lớp trong xã hội đã về tham gia: từ trái sáng phải: đại diện các Thị Tiểu Thương trung tâm thương mại ODC (có nghĩa là Ô Chợ Dừa viết theo kiểu toàn cầu hóa), đại diện các Thị Hải Ngoại đang tung hoành ở Thái Lan và Mỹ quốc







Cảnh các Thị Đại Biểu hồi hộp theo dõi kết quả






Kẻ khóc người cười khi kết quả được công bố. Thậm chí có Thị Đại Biểu còn xỉa xói định tung chưởng, vì lặn lội từ tận Bangkok về, nhưng không lọt vào ban chấp hành, may có người can kịp.

Các Thị Đại Biểu trúng cử vào ban chấp hành mới cười hết ga, hết số (lại nhớ cổ nhân có câu “thấy bồ thì tít mắt, thấy chồng thì nhe răng!)





Khổ thân “Ông già và biển cả” phải chịu thêm một nhiệm kỳ “Mẫu hệ”nữa : giơ tay kêu trời, nhưng trời lặn mất tăm, chỉ thấy toàn liền chị !






Cuối cùng đâu lại vào đấy, trật tự được tái lập và lũ tu mi nam tử lại chịu sự bảo trợ của chế độ “Mẫu Hệ” (Ấy vậy mà cổ nhân lại có câu: “Tránh voi chẳng xấu mặt nào !”)







Thay cho lời kết:

Một cậu bé lên gặp Chúa Giời và được phép đặt 3 câu hỏi:

Câu hỏi 1: Ở nước cháu đàn bà nắm quyền hết. Bao giờ mới hết chế độ Mẫu Hệ ở nước cháu ạ?

Trả lời: 5 năm nữa cháu ạ !

Câu hỏi 2: Ở nhà cháu mẹ cháu nắm hết quyền. Bao giờ mới hết chế độ Mẫu Hệ ở nhà cháu ạ?

Trả lời: 10 năm nữa cháu ạ !

Câu hỏi 3: Bố cháu trước học ở 7D Dịch Vọng. Đi họp lớp về lần nào bố cháu cũng kể là bị các đồng môn nữ bắt nạt. Bao giờ mới hết chế độ Mẫu Hệ ở lớp 7D của bố cháu ạ?

Trả lời: Lúc ấy thì tao cũng chết rồi !

Thứ Sáu, 8 tháng 1, 2010

Gặp nhau đầu năm 2010





Tối qua ở Hà Nội chúng tớ đã có cuộc họp mặt đầu năm tuy "hơi ngắn" hơn so với mọi lần tụ tập nhưng thật ấm áp mặc dù bên ngoài trời lạnh giá. Lần này có sự tham gia của hai nhân vật mới là Hòa Đại Mỗ-người mà tớ trêu là nhỏ nhắn xinh xắn nhất lớp có cái tên đệm đặc biệt ấy và Hiền Vịt bầu. Nhiều bạn trong lớp mình gặp lại Hòa Đại Mỗ và Hiền Vịt Bầu đúng sau 40 năm. Không khí thật vui vẻ ấm cúng khi gặp lại nhau . Cả phòng khách nhà Đào râm ran tiếng cười. Thành Công còn ra đứng so với Hòa Đại Mỗ xem ai cao hơn và bảo "ngày xưa tớ nhìn thấy cậu như nhìn từ dưới gác 1 lên gác 2, còn bây giờ thì tớ cao hơn cậu rồi". Tuy vậy Hòa Đại Mỗ vẫn hoành tráng lắm, chắc cũng phải cao1m7 là ít đấy. Trong khi dọn mâm và chờ đợi mọi người đến, Quỳnh Chi cứ tranh thủ thử các món Thành công mang đến và rồi lại còn đến chụp ảnh với bạn để thể hiện "tớ ăn kiêng ban ngày thôi còn tối tớ rất thích món ngan nướng của bạn", tớ cũng tranh thủ chụp ké đấy. Hôm qua tớ ấn tượng nhất là mọi người nâng ly cùng nhau hô thật to "1,2,3 ...7D" và sau đó là đến "1,2,3... ĐẠI TƯỚNG".



Khi Hùng Mèo đến lại được ưu ái hô tiếp đấy "1..2..3..Hùng Mèo" trong những tiếng cười thật vui. Kim Anh bị sốt dịch nên không đến dự được. Khôi đi công tác nên nhắn tin không kịp về dự , tất cả cũng được 16 bạn. Hùng Mèo và Ái Việt đến sau, Thành Công phải về sớm hơn vì sinh nhật con gái. Hùng Mèo đến muộn nhưng bày ra trò MẪU HỆ-chờ Ngọc đưa ảnh lên cả nhà xem nhé- làm cho tụi con gái chúng tớ cười như chưa bao giờ được cười vui đến thế. Hùng Mèo bao giờ cũng vẫn đầu têu của những trò vui nhộn nhất của lớp mình.




Hôm qua ban nhạc hát rất nhiều bài hay-tớ có ghi được mấy bài hát mới đấy,tiếc là về "hơi sớm- chưa đến 23h" nên không được thưởng thức nữa.



Lần gặp nào cũng để lại trong chúng mình những kỉ niệm đẹp về 40 năm trước của 7D. Ai cũng tiếc giá có thày Lân và còn cuốn sổ nhật kí lớp "20 năm sau" do thày khởi xướng. Bích Ngọc còn nhớ rất rõ về lịch sử ra đời của cuốn nhật ký này và kể lại cho chúng mình nghe. Tuy lạc mất nhật kí nhưng lớp mình lại có Bích Ngọc với bộ nhớ tuyệt vời về các kỉ niệm của lớp chúng mình, hi vọng Ngọc sẽ ghi lại dần dần để cả lớp cùng nhau đọc và nhớ lại cho vui nhé! Chia tay giữa đêm đông Hà Nội nhưng ấm áp tình bạn bè từ thuở nhỏ và hẹn gặp lại nhau một ngày không xa.

Gặp nhau

Tác giả: Hứa Gậy Gộc



Ô kìa,... bọn nó lại gặp nhau
Thằng thì đến trước, đứa đến sau
Trai ôm lỉnh kỉnh, đàn với địch
Gái chạy loanh quanh, thịt với rau

Đâu rồi, Cường, Khôi, Đào, Dư Loan,
Kim Anh, Ái Việt với Hà - Khang...?
Ngọc, Phương, Hiền, Nghĩa...đi hay ở?
Thôn đến mau lên, kẻo muộn màng

Rượu rót ra nào, dăm bảy hớp
Ngất ngưởng... say Hoa....Chớ say ai!
Canh múc lên đi, đôi ba muỗng
Gật gù... ấm Tết.... Đừng ấm môi!

Đàn rock ba cung, tom tom... chát,
Hát pop đôi câu, há hà ...ha.
Bỗng dưng sực tỉnh: ai rửa bát
Kẻ dọn đồ ăn, kẻ dọn nhà?

Xem kìa bọn nó lại gặp nhau
Chuyện líu chuyện lô suốt đêm thâu
Giá như...ai níu Xuân ở lại.
Để bảy dê này mãi bền lâu.



Thân,
HNS

Các video clips buổi tụ tập tại nhà bạn Đào vào tối ngày 08/01/2010

Các bạn cứ bấm vào từng con số để xem các video clips tương ứng: 1, 2, 3, 4, 5, 6, 7, 8, 9, 10, 11, 12, 13, 14, 15, 16, 17, 18, 19, 20, 21, 22, 23, 24, 25, 26, 27, 28, 29, 30, 31, 32, 33, 34, 35, 36, 37, 38, 39, 40, 41, 42, 4344.

Có thể một vài clips bị lỗi.